Cả hai tên nhìn sơ là biết hố thờ đã được đào lên sau đó lấp lại. Lý Cắt gầm gừ trong cổ họng “không biết tụi nó lấy được những gì, không lẽ cái mâm đồng như thiên hạ đồn lại được chôn dưới này ? – phen này dứt khoát phải theo dấu nó đến cùng.” Lý Hòa hít ngửi một hồi rồi nói “tao đã ngửi thấy mùi lưu huỳnh, thằng ĐHC “đánh trái’ sạt một bên quả đồi làm nghiêng tảng đá rồi giả vờ nói là sét đánh để người dân tộc tin là Yàng giúp bọn nó mà tránh xa……nó chọn đánh mìn trong mấy ngày mưa liên tục như vậy để nước xóa hết mọi dấu vết, nhưng muốn qua mặt Lý Hòa sao nổi”. Y truy tìm thêm một lúc nữa rồi nói tiếp “chúng nó đào cái hang liên tục trong mấy ngày mưa to nên không ai biết….mẹ kiếp….Lần này chúng nó chia làm hai đường rút đi, tao nghi nếu thằng ĐHC tìm được cái mâm đồng nó sẽ theo đường rừng trở lại Giai Nghĩa chứ sẽ không dám ra Madhagui sẽ bị đám “Tàu xì” chặn lại. Từ Giai Nghĩa nó sẽ vòng lên Buôn Mê, sau đó về lại SG theo ngả đèo Phụng Hoàng….để xem nó có thoát khỏi tay Lý Hòa này được không…!”
Bọn Lý Hòa rút đi không lâu thì đám “Tàu xì” cũng kéo đến. Khác với Lý Hòa còn điềm tĩnh, “Tàu xì” chửi bới om sòm “ bỏ tiền ra cho thằng “Bảy Cua” để nó trông coi khu vực này, không dè nó để thằng ĐHC chơi qua mặt ….trong mấy ngày mưa to chắc nó ở nhà ôm vợ…..bây giờ biết chúng nó ở đâu mà kiếm…?” – “Phì Lủ” còn tích cực lấy len ra hì hục đào cái hố thờ, “a Chảy” tức quá giật lấy cái len quăng ra xa, chửi đổng “con bà nó……giờ này mà đào thì còn có cái gì ở dưới nữa, bọn nó đã lấy lên mang đi hết rồi, đúng là cái thằng đầu heo…đồ ngu như con chó…”. Bị chửi, “Phì Lủ” nổi điên tính xông vào đánh “a Chảy”, “a Lưu”, “a Hỏa” phải can ngăn mãi. “Tàu xì” thấy tình hình có vẻ lộn xộn, bèn quát “thôi tất cả im ngay, um xùm lên bọn CA xã kéo đến thì còn lôi thôi nữa. Bây giờ không biết tụi nó đã đào được những gì, trong đó có cái “mâm đồng” không, bằng mọi giá phải tìm ra chúng….!”. Pháp sư “Kây Quay” bấm tay tính quẻ “độn giáp” một hồi rồi thì thào “lúc nãy có một bọn khá đông ở đây, nhưng chúng đã đi theo đường rừng ngược lên Lâm Đồng rồi…có hai thằng lại đi ngược lại, như vậy bọn nó đã chia ra làm hai ngả để đánh lạc hướng”. “Tàu xì” ngán ngẩm nhìn về phía rừng già Lâm Đồng, y nói “A Hỏa, “a Chảy” với “Phì Lủ” sẽ đi theo đường lên cao nguyên, khả năng thằng ĐHC tìm được “mâm đồng” sẽ đi theo đường này, còn “a Lưu” sẽ chạy về tìm “Bảy Cua” huy động lực lượng bao vây chặt Madhagui, sau đó sẽ chi viện sau – ngộ và sư phụ “Kây Quay” sẽ đánh xe ra khu Bầu sấu chặn hai thằng kia lại để tra hỏi…”
………………………………….
K-krok tuy hiền lành nhưng nhìn bề ngoài nom rất dễ sợ, tóc xoăn tít, da đen sì sì, hai mắt trắng dã. Anh ta thuộc nhóm “cà răng căng tai”, mặt xăm vằn vện, cổ lại đeo ba cái nanh heo rừng, quanh năm chỉ đóng khố, con nít người Kinh mà nhìn thấy chắc phải khóc òa. Pháp sư “Kây Quay” muốn hăm dọa phủ đầu nên ông ta xòe ống tay áo, con rắn “hổ bướm” phóng ra như điện xẹt, dưới ánh nắng bảy màu của nó càng sáng rực, lấp lánh. Con rắn phóng vùn vụt đến bên K-krok …..khi đến gần, bỗng nhiên nó đổi hướng phi tuốt vào rừng già mất dạng. Thấy con rắn hổ bỏ chạy, “Kây Quay” muốn dùng “đại thủ ấn” để hạ K-krok nhưng cảm thấy khí lực trong người bỗng nhiên mất hết, hơi thở cứ đứt quảng không liền lạc nên bao nhiêu pháp thuật không thi triển được, cả người bỗng rệu rã như bị Tổ hành vậy, y nhìn ra xung quanh, thấy trời dường như tối đen lại, hàng đám ma rừng lởn vởn, gào rú bao vây thì thất kinh hồn vía, hoảng sợ bỏ mặc “Tàu xì” ở lại, phóng vọt ra chiếc Harley leo lên chạy một mạch không dám quay đầu. Thấy pháp sư đã bỏ chạy, “Tàu xì” cũng run trong ruột nhưng địa vị “đại ca” đâu cho phép y làm thế, vẫn cố đứng vững như chôn chân xuống đất – “Tàu xì” cười gằn - nếu dùng pháp thuật không được thì dùng vũ khí hiện đại vậy – y móc trong người ra khẩu Col45 to đùng, chĩa ngay về phía K-krok “cạch…cạch…cạch…” bắn liền ba phát mà không hiểu sao đều bị đạn lép, “Tàu xì” cảm thấy xung quanh bắt đầu có thuyền của người Xtiêng kéo đến liền xoay người bỏ chạy. Bình thường quen “lên xe xuống ngựa”, đến lúc phải bỏ chạy, mà là chạy bộ, “Tàu xì” vác cái thùng nước lèo lạch phạch cũng nhanh ra phết….
Pho tượng thần Silva có bốn tay bằng đất nung cuối cùng cũng mang được đến chỗ thầy cúng Điêu-krắk. Ông ta dùng nước suối trong vắt có pha trầm hương để tắm cho pho tượng cẩn thận, đọc một bài kinh thật dài, đánh một hồi trống, sau đó mới mang giấu ở trong hang sâu. Người Xtiêng không thờ thần Silva nhưng Điêu-krắk muốn những gì thuộc về vùng đất thánh linh này sẽ mãi mãi thuộc về nó….Đây là vùng đất thiêng liêng của những linh hồn chưa thoát khỏi vòng trần thế….
…………………………………………�� �
Đi liên tục trong rừng hơn ba ngày thì mới tới được thác nước, nhờ có món ngải đá của Điêu-krắk mới có được sức chịu đựng như vậy. Hy vọng bọn Lý Hòa và “Tàu xì” còn lần mò trong rừng chưa tìm đến được ngay. Từ phía dưới nhìn lên thấy thác nước cao vời vợi, bọt nước phủ một màu trắng xóa hòa lẫn với mây trời trong vắt, ánh nắng chiếu tràn ngập trên các phiến đá lung linh kỳ ảo, tiếng thác nước ầm ào vang vọng, tiếng chim kêu lảnh lót….một vài con công còn xòe đuôi múa ở tít tận ngọn cây cao, nơi đây giống như cảnh thần tiên nơi hạ giới. Dương khí tràn ngập, sức sống rộn rã ở khắp nơi, những nhánh lan rừng nở rộ muôn màu khoe sắc, bươm bướm cũng dập dờn bay lượn, mùi cỏ cây, mùi hoa rừng, mùi đất đá thơm ngào ngạt. Xuyên qua dòng thác, ĐHC lần theo hang đá đi vào sâu bên trong, càng vào sâu hang càng đi lên cao….đá thạch anh trắng lung linh, đá gan gà đủ màu rạng rỡ, nhiều cái khe trong hang khi có gió thổi vào tạo thành những âm thanh du dương trầm bổng. Quên cả mệt nhọc, đi theo vách hang một hồi thì lên đến tận đỉnh thác, từ đây nhìn xuống cả một vùng không gian rộng lớn, cây mọc san sát, có những cây cao hàng mươi người ôm không xuể, chắc chúng sống đã ngàn năm không ít….gió thổi lồng lộng như vang vọng bài ca về nữ thần ngàn đời của vùng đất thánh…
Nữ thần nơi xứ sở vĩ đại,
có con sông thiêng trong vắt,
sinh ra đất nước con người,
tất cả trần gian cuộc sống,
cây cối tốt tươi ,
sinh linh nảy nở
sinh ra cây lúa, đất đai, ruộng vườn.
Nữ thần sinh ra muôn loài,
sinh ra non cao,
những dòng thác đổ từ trên trời,
những dòng suối trong vắt,
dòng sông dài vô tận,
sinh ra gỗ trầm hương, gỗ sao, gỗ trắc,
những kinh thành trang nghiêm,
những đền đài vĩ đại.
Nước từ con sông thiêng trong vắt,
như từ thiên đường,
rửa sạch cát bụi trần gian,
mang theo mùi hương lúa mới,
mùi hương trầm sâu lắng,
bay khắp cõi nhân gian,
Nữ thần rắc những hạt vàng lấp lánh
những hạt cát lung linh,
thành cây rừng ngàn năm,
thành tháp thiêng cao vời vợi,
thành dấu chân in trên khắp trần gian…..
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét