Thứ Tư, 22 tháng 4, 2015

Vẻ đẹp nước Việt P17

   Sau mấy tuần đi gặt thì bất ngờ có tù mới nhập trại, lần này chỉ duy nhất một người. Kẻ mới vào thật to lớn kinh khủng, giả sử nếu Đồng Đen và Huyền Hòm đứng gần kẻ này thì chắc cũng trở thành bé xíu.
   Chiều hôm đó y vào phòng của ĐHC, cả tám chục con người trong phòng dường như đều trở thành tý hon cả. Y ngồi sừng sững như một quả núi, bộ mặt to như cái mâm, nom rất kẻ cả : “Giang hồ gọi ta là Đồng Đỏ”.

   Đồng Đỏ, cái tên này cũng nghe quen lắm, bây giờ mới được diện kiến.
   Gương mặt này không thể là của người Việt được, nó bè bè, phèn phẹt, mũi kỳ lân, mắt lại một mí, nó đích thực là một gương mặt của người Tàu.
   Qua khỏi sông Dương Tử đi sâu về phía bắc của Trung Quốc, có một số vùng quanh năm tuyết phủ, người dân đặc biệt to lớn dị thường, to còn hơn cả người Châu Âu hay Mỹ đen nữa. Sau thất bại của Thái Bình Thiên Quốc, một số chạy thoát dùng thuyền vượt biển và họ đến tận mũi Cà Mau lập nghiệp, hẳn Đồng Đỏ là hậu duệ của những người này, vì thế mà y mới có cái vóc dáng khổng lồ như thế. Người Đồng Đỏ lại đầy những lông, ngực lông lá rậm rạp, hai tay và hai chân cũng vậy, rậm rịt như con đười ươi, đích thực là người của vùng Hoa Bắc, của Đại Hán.
   Đồng Đỏ chỉ cần vỗ nhẹ tay là cái bệ xi măng mẻ một miếng lớn, kình lực thật là kinh khủng.
   Những môn công phu thuộc về “ngạnh công” nếu tự luyện sẽ cực kỳ nguy hiểm, có thể dẫn đến nội thương chết bất cứ lúc nào. Để hỗ trợ khí lực, bồi bổ nội tạng, người Hoa thường dùng “Huyết Lình”, “Nấm Ngựa”.
   Trên các đỉnh núi đá cao, các bờ đá, họ để những tờ giấy “xuyến chỉ” cực mỏng, những con khỉ cái tới kì kinh khi lê lết qua những chỗ đó vô tình dây những giọt máu lên những tờ giấy. Sau một thời gian, những tờ giấy thẫm đỏ đó được mang về làm thuốc uống, trị lao lực, nội thương,…
   Ở những đồng cỏ có những bầy ngựa hoang, khi ngựa đực và ngựa cái giao phối, tinh trùng ngựa rớt xuống những khúc gỗ mục sẽ mọc lên một loại nấm trắng, dài chừng một tấc. Thứ nấm này có tác dụng tăng cường khí lực khi tập những công phu đòi hỏi những va chạm mạnh.
   Tương truyền huyết lình là thuộc âm, còn nấm ngựa là thuộc dương.
   Còn một vị nữa là “Thiên niên tuyết sâm”, nhưng mấy khi có được?
   Ở những vùng núi cao, suối chảy xiết, có một loài cá giống như cá chép chuyên bơi ngược dòng. Loài cá này thịt chắc và có vị đắng chứ không ngọt, dùng cá này nấu cháo có vị ngai ngái như ngải cứu, là một thứ cháo đại bổ cho người luyện các môn thuộc về “ngạnh công”, phòng trị nội thương lục phủ ngũ tạng.
   Nếu không có mấy vị thuốc quý này thì uống máu rùa vàng, máu rắn hổ mang, mật gấu rừng, cao hổ cốt, thịt rắn biển, yến sào, bào ngư, mèo mun, gà ác, chuối chát… cũng tạm được. Tuyệt đối không được lạm dụng tân dược như thuốc giảm đau, tăng lực, trợ tim… sẽ dẫn đến cái chết bất cứ lúc nào.
   Đồng Đỏ tỏ ra là một đại cao thủ về môn Kung-fu, nom y rất tự tin. Hẳn là có kẻ mướn y vào trong này…
   Trời đã cho Mười Hổ một bầy tôi hùng mạnh như Lâm Dơi, nhưng khi họ Lâm trở nên giàu có thì y đã bắt đầu suy nghĩ khác, y muốn độc chiếm tất cả, và Mười Hổ bỗng nhiên có một kẻ thù nguy hiểm vì kẻ này vốn từng là một đệ tử ruột được tin cẩn, được giao trọng trách…
   Bây giờ thì tòi ra một Đồng Đỏ chẳng biết từ đâu tới, một cao thủ Kung-Fu, một cao thủ của Đại Hán?
   Chưa biết thế lực nào đứng sau lưng Đồng Đỏ, đủ cái bản lãnh đưa người vào tận cái nơi tuyệt địa này, có được một cao thủ vô địch như thế?
   Mấy hôm sau ở ngoài đồng không khí trở nên khẩn trương hơn hẳn, dường như ai cũng biết sẽ có một cuộc đấu sắp xảy ra… rơm được gom thành từng đống cao, che khuất các tầm nhìn, tay QG nằm trong lều cũng khó mà thấy được, hơn nữa y đã say rượu ngủ từ lâu. Lúc đó là buổi trưa, hơi nắng hầm hập làm không khí càng trở nên oi bức, cả trăm người tù tập hợp về nơi này để chứng kiến, cả trăm cái liềm được giơ lên sáng loáng cổ vũ cho cuộc đấu, trong đó có nhiều kẻ theo Lâm Dơi, nhưng cũng có nhiều kẻ chống lại y – Giả sử những cái liềm này mà xông vào nhau thì máu sẽ chảy tràn mặt ruộng.
Tiền mặt đã được truyền tay nhau, không khí cá độ đã âm ỉ mấy ngày nay, đám tù đâu bỏ lỡ cái cơ hội ngàn năm một thuở như thế này. Một độ đánh lớn hơn bình thường rất nhiều, báo hiệu một cuộc chiến sẽ nổ ra không lâu sắp tới.
   Đồng Đỏ vững vàng như núi, y cởi trần, làn da đỏ au, bộ ngực rộng lớn, nở nang hùng mạnh với đám lông rậm rịt. Đầu y cạo trọc lốc nên bộ mặt mâm nom càng dữ dội. Phía bên kia Lâm Dơi cũng to lớn lắm mà hôm nay nom nhỏ hơn hẳn, nhưng tia mắt của y vẫn lạnh lùng, chỉ có vằn mắt là trở nên đỏ rực, y đứng im lìm như đá.
   Chưa có cuộc đấu nào kinh hồn như thế, Lâm Dơi quả là cứng còn hơn sắt thép, những quả đấm của Đồng Đỏ tung ra có thể làm tan bia vỡ đá mà không mảy may làm y suy chuyển.
   So với Thành “Thép” thì quyền thuật lẫn cước pháp của Đồng Đỏ không linh hoạt bằng, bù lại lực đánh rất mạnh, tấn bộ trầm ổn, nhưng địa hình mặt ruộng nứt nẻ, đầy gốc rạ vướng víu có phần làm hạn chế ít nhiều đến lối đánh thiên về “đòn trường” của Đồng Đỏ.
   Thấy đánh không gục nổi Lâm Dơi, thoắt một cái trong tay Đồng Đỏ không biết từ đâu bỗng có một cái liềm sáng loáng, cái liềm cắt lúa bén ngót này mà dùng để cắt cổ thì ai mà chịu nổi ?
   Lúc đó cặp mắt của Lâm Dơi bỗng trở nên khác hẳn, nó giống hệt như cặp mắt trong màn đêm hôm nào, một cặp mắt của ma quỷ, của con dơi hút máu…

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét